Fim Cap 4

Em nhân viên yếu đuối bị cấp trên chịch tại công ty

  • #1
  • #2
  • #3
  • Và cũng như bà nội tôi, chả để ai bắt nạt. Tôi chưa được sống hết cái nũng nịu, nhõng nhẽo và khóc lóc của một đứa trẻ. Tôi mặc cảm trước họ, trước nàng, khi nàng cao hơn tôi, những ngón tay dài hơn những ngón tay ngắn ngủn của tôi.

    Đến tầng mà lúc về tôi hỏi cậu em mới biết là tầng 3. Vậy mà em chỉ bảo: Em chịu!. Bên phải là bụi cây, bụi cây, rồi đến bể bơi.

    Nó kể về các lao động khác, đời sống khác để con người có thể diện kiến nhiều tình huống sống, nhiều bộ mặt đời sống, nhiều góc độ tưởng tượng hơn. Bạn đã thực sự dấn thân rồi. Hy sinh vị nghệ thuật ư? Tự tìm câu trả lời nhé.

    Mẹ: Cháu ở dưới này có ngoan không bác? Bác gái: Cháu ở đây đỡ đần tôi nhiều lắm mợ ạ, bán hàng, dọn hàng (thật ra, ở đây, tôi như một thằng nhóc, chả phải đụng tay vào việc gì to tát, thỉnh thoảng thì lấy cái tăm hộ bác, dắt xe vào hộ chị, đèo bác đi lấy hàng một tí, trông hàng hộ bác một tẹo…). Nhưng bàn tay trắng nõn nà trên tóc ông như dìm ông xuống. Sống là gì nếu không có khoái cảm.

    Biết đâu, mất một cái xe, có thêm một người anh em, một người đồng chí. Có lẽ mọi người đều ít thời gian bên cha mẹ. Chưa có gì để không thích.

    Có lẽ hình ảnh một thằng con trai 21 tuổi mặt nhăn nhúm bơ phờ nằm trên giường rên hừ hừ và cáu gắt suốt ngày mới là một biểu tượng cụ thể về bệnh tật và đau đớn thích hợp cho trí tưởng tượng của họ. Thế mà vẫn hồn nhiên phó mặc đời mình cho những âm mưu. Bỏ quên cả kiệt tác nung nấu.

    Rồi cũng như chuyện ích kỷ, khi những điều đó trở thành xu thế chung thì người trong cuộc không thấy bứt rứt. Dù sao nó cũng được tổ chức cả một cuộc thi đặt tên trên báo. Em sẽ suy tư về đời mình từ đời nó.

    À nhầm, thế thì chưa xứng gọi là độc giả. Mà những điều đó cũng chẳng làm bạn rầu lòng. Là người làm bạn mệt nhất nhưng cũng là người bạn muốn thôi mệt nhất.

    Lần đầu tiên ông không phân tích nỗi buồn của mình. Chính vì những con người như thế mà bạn không muốn thua kém họ. Có ai bảo: Loanh quanh luẩn quẩn cũng là chơi.

    Làm thế nào đây? Làm thế nào để bác ta tin? Phải hoảng hốt, phải vờ tái mét, phải vờ run rẩy, khóc lóc, thở than, căm phẫn, bất bình, độc địa. Nhưng ta không cho nàng nói. Không, cháu không bảo bác: Biết rồi khổ lắm nói mãi đâu.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap