Đặc tính cơ bản của con người là "Chúng ta luôn sẵn sàng đón nhận những điều mới lạ và khó khăn hơn nếu trước đó ta đã đạt được một số thành công nhất định". Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình. Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau:
Thói quen nghiện cà phê nhằm chống lại tình trạng căng thẳng liên tục trong công việc khiến anh vô cùng đuối sức và rất hay bực bội, cáu kỉnh. Thông qua các đồng nghiệp, James bắt đầu nhận ra một sự khác biệt giữa hai người - một điều trước giờ chưa hề xảy ra đối với hai anh em họ. Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình.
Sau đó, khi người được ủy quyền đã chứng tỏ được khả năng làm việc của mình và cho thấy họ đang đi đúng hướng thì mức độ thường xuyên của những lần kiểm tra, đối chiếu đó sẽ giảm đi. Thậm chí, tớ còn chuẩn bị trước những gì mình định nói: "Tôi rất thất vọng, Jennifer ạ. Chúng thật diệu kỳ mà cũng thật giản dị!
Và tệ hơn là sự khác biệt này đang mỗi ngày một rõ rệt hơn! Nhưng hiện nay nhân viên của tớ lại trễ thời hạn. - Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ?
- James kể ngay trước khi kịp ngồi xuống ghế để mở túi bánh. Và, thật ra tớ cũng đã gặp một chuyện tương tự như thế này. Nhân viên của James cứ luôn miệng càu nhàu và cảm thấy bản thân họ lúc nào cũng phải chịu áp lực công việc rất lớn.
Nhưng giờ thì cậu cứ yên tâm. "Mình phải chấm dứt tình trạng kiệt quệ này! Mình phải thay đổi. "Những cuộc gặp gỡ đột ngột như thế này thường hiếm khi hứa hẹn điều gì tốt đẹp", James thầm nghĩ.
Ông chưa bao giờ cho tôi biết là dự án này rất khắt khe về thời gian và ông cũng không yêu cầu cụ thể thời hạn hoàn thành công việc. - Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ? Và khi công việc không được như ý thì chính James là người phải chịu trách nhiệm sửa chữa những sai lầm ấy.
Chiều đến, anh thong thả lái xe về nhà khi trời hãy còn chưa tối hẳn. Đôi lúc, anh phải thay đổi cách giải thích của mình cho phù hợp với tính cách của mỗi nhân viên. Đó phải là một quyển sách thật đơn giản, thực tế và có thể làm thay đổi cuộc sống của người đọc.
Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau: - Nghe giống như bản đánh giá hiệu quả công việc quá nhỉ. Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui.
Tôi tin rằng những chuyện như thế này sẽ không bao giờ lặp lại nữa. Đến chiều chủ nhật, vợ chồng anh mời gia đình Jones sang thưởng thức buổi nướng thịt ngoài trời. Vậy theo cậu, đâu là những điều cậu nên làm để hoàn thành dự án đúng hạn?