Nhưng trong Thánh kinh đã nói: "Câu trả lời nhã nhặn của anh đã làm nguôi hết những sự giận dữ". Ông giáo hồi âm, an ủi cậu, nói cậu rất thông minh, làm việc lớn được, đời sẽ tươi sáng hơn và cuối thư, cho cậu một chân giáo viên. - Thôi thầy, đừng làm lớn chuyện! Bây giờ tôi chỉ cho thầy.
Ông đưa những mẫu hàng của tôi ra, và khoe nó tốt. Ông nói: "Xin ông đừng để họ in tấm hình đó nữa. Bạn nhận thấy rằng nó gần như bức thư trên kia.
Vụ làm ăn đó lớn lắm, vì giao kèo sẽ thi hành trong một năm. Tôi báo trước cho khách hàng rằng tôi sẽ lại thăm họ để biết hãng của tôi đã làm cho họ không hài lòng vì nguyên do gì; lầm lỡ hay sơ sót chỗ nào. Một cuộc bàn cãi hăng hái nổi lên vì ông hội trưởng thay lời cho tôi, cho nên ông bênh vực hàng của tôi.
Ông nói trong một bức thư: Nó ở trong kịch Hamlet, hồi V, màn II. Rồi chúng tôi thành đôi bạn tri kỷ, kể lể tâm sự với nhau.
Chính lúc đó, văn sĩ Rupert Hugles nghe chàng ca, khen chàng: "Giọng anh tốt lắm. Làm sao bây giờ? Tôi không dám khoe rằng tôi giỏi hơn Socrate; cho nên tôi đã chừa, không dám chê ai là lầm nữa. Phương pháp của Thurston khác hẳn.
Ai mà không mến một người như vậy? John Wanamaker, là chủ nhiệm cửa hàng lớn trong tỉnh Philadelphie, cũng dùng phương pháp đó. Bà tôi mất, cách đây vài năm, hồi cụ 98 tuổi. Chúng ta đã cho ông hay trước rằng công việc ông làm chỉ tạm thời thôi.
Người ta nhắc cho nó rằng: "Má không muốn cho con như vậy nữa". Cho nên ông cho rằng được 15 phần trăm đã là kỳ dị và nếu được 20 phần 100 thì thật là có phép mầu nhiệm. Chaliapine thở dài nói: "Ông ráng đợi chút nữa trở lại coi.
Mọi việc tiến hành thuận tiện. ít ngày sau, ông Chamberlain nhận được tấm hình với chữ ký của Tổng thống gởi biếu và mấy lời cám ơn một lần nữa. Hơn nữa, trước công chúng, ông còn tuyên bố cho mọi người biết chính Tổng thống đã có sáng kiến mới mẻ ấy.
Vậy mà cho đến giờ này đây, bà là người độc nhất trên đời, tôi có thể tin cậy được". Mới rồi tôi được hầu chuyện một ông giám đốc Công ty "exchange Buffets". Nhưng không hiểu vì một lẽ bí mật gì, loài cá không ưa trái cây như tôi mà lại ưa trùm.
Vì họ đã thấy rằng chỉ có cách xử trí đó là không hại danh dự thôi". Thành thử lần trước chú ấy dọa phạt tôi, mà lần này thiệt tử tế với tôi. Dịp may ngàn năm có một thuở của ông đã qua rồi và không ai thấy nổi buồ khổ của ông đã qua rồi và không ai thấy nổi nỗi buồn của tôi!