lớn lên trong nỗi giày vò bởi sự thiếu tự tin. Khi chịu học hỏi không ngừng thì người ta khó mà kiêu ngạo. Ollila một nhân vật cũng góp mặt trong bộ sách này cũng ở vào tình trạng y như Watson vậy.
Sáng hôm sau, New York Times viết: Ngày kinh doanh kinh hoàng nhất của lịch sử. Bà có thể mở cửa lúc mờ sáng hay nửa đêm, khi chẳng còn nơi nào bán hàng nữa để đáp ứng nhu cầu hết chanh đột xuất hoặc nhà không còn nước mắm. - hậu duệ của cụ Lương Văn Can, cụ Bạch Thái Bưởi.
Tom đã biến IBM thành công ty đa quốc gia vào thập niên 60 và 70, với những công ty khu vực tương đối độc lập ở hải ngoại. Bởi vì Gerstner là kẻ ngoại đạo đối với kinh doanh công nghệ cao. Nó không phải là quan niệm về chủ nghĩa tư bản của nhà sáng lập IBM gần 80 năm trước.
Tháng 5 năm đó, chiến tranh chấm dứt ở châu Âu sau khi Hồng quân tấn công vào tận sào huyệt của Hitle ở Berlin. Cuối cùng, trong các thành phố chỉ còn lại một mình ông một chợ với đội ngũ bán hàng nổi tiếng là niềm nở, chiều khách. Vì vậy, định đề phải xuất hiện như thể không phải của ông vậy.
Ông có thể tống cổ cậu con trai, mà không cần biết đó là một CEO, ra khỏi cửa kèm với những lời nặng nề như bao lần khác. Sau hai năm suy thoái, đúng như ông dự định, sức mua trở lại. Và thái độ đó cho phép người ta đủ khả năng để chia sẻ quan điểm và hiểu biết của đồng sự.
Không ai hiểu cha bằng con. Khi các cửa hàng của các đối thủ bị thua lỗ, công ty của Watson mua lại các cửa hàng đó. Ford, General Motors, Standard Oil, Colgate Pamolive cần vươn ra nước ngoài.
Page đã nói với Playboy vào năm Vì sao IBM rơi vào tình trạng xa rời sứ mệnh như vậy? Hãy xem bác sĩ Gerstner phát hiện ra căn bệnh: Thoạt đầu, các kỹ sư và các nhà khoa học của IBM đã viết những chương trình máy tính dưới dạng tự nhiên, kiểu như C=A/B, một chuỗi các ký tự số gọi là machine language(*) ngôn ngữ nhị phân.
Và: Con không thể làm việc cho IBM. Cuốn sách do đó sẽ được viết theo cách song hành. Sau này, Tom nói với con gái Lucinda rằng: Ông nội của con đã cho cha một cơ hội.
Trong thực tế thực hiện hoài bão của Watson, có câu chuyện nhỏ về những người bán hàng ăn mặc chỉnh tề. Watson đặt ra tầm nhìn cho CTR như một công cụ như vậy. Điều đáng nói là Maney đã cố tình truy tìm nguồn gốc câu nói đó.
vào kỷ nguyên máy tính như Time nhận định. Nhìn ra bên ngoài IBM, bóng dáng của Watson ở khắp mọi nơi trên thế giới hiện đại. Đó là một kiểu khiêm tốn.