Đối với những vụ đầu tư kinh doanh mà bản thân mình chưa nắm rõ hoặc không được người giàu kinh nghiệm chỉ bảo thì rất dễ bị mất vàng. Còn bây giờ, sao ông ấy lại ham mê cờ bạc đến chứ! - Arkad à! Sao anh luôn may mắn hơn chúng tôi thế? Anh đã trở thành một người giàu nhất ở thành Babylon, còn chúng tôi vẫn phải vật lộn hàng ngày với cuộc sống nghèo khổ.
Về mặt thời gian, mọi người đều có được như nhau, nhưng một số người đã để nó trôi qua rất lãng phí. Lúc bước vào tuổi thanh niên cho đến tận bây giờ, chúng ta đã cùng chia sẻ những đắng cay, ngọt bùi với nhau và vẫn luôn giữ được tình bạn thân thiết. - Thưa ông Algamish! Ông là một người rất giàu có.
Có thể nói, từ trước đến nay ở Babylon chưa có loại thảm nào đẹp như thế cả. Nếu con biết dùng số vàng này một cách khôn ngoan, thì nó sẽ giúp con làm giàu nhanh chóng. - Chẳng lẽ mình gục ngã ở nơi vắng vẻ này sao? - Đầu tôi lại vang lên câu hỏi này một lần nữa.
Vì vậy, anh ta quyết định rủ nhiều người bạn cùng góp vốn đầu tư. Tôi bắt đầu tạo lập sự nghiệp của mình bằng hai bàn tay trắng. – Bà Sira tâm sự - Gia đình cha mẹ ruột tôi rất giàu có, nên cho tôi một số vốn khá lớn.
- Chính là như thế đó! - Người đến từ Syri huơ tay đồng tình một cách mạnh mẽ. Một ngày nọ, cũng trong một lần đi bán bánh ở bên ngoài thành, ông rất ngạc nhiên khi thấy rất đông người đang đổ dồn về một khu đất trống, như chờ đợi một điều gì sắp diễn ra ở đó. Nghe ông cháu nói vậy, ông rất vui mừng và tràn đầy hy vọng.
Sự phát triển của cả thành phố rộng lớn này đều chỉ do bàn tay con người vun đắp. Babylon chỉ có một điểm thuận lợi duy nhất là đất đai khá phì nhiêu do dòng sông Euphrate mang nhiều phù sa bồi đắp hàng năm. Bởi vì, công việc này cũng sẽ mang lại cho ông ấy một số tiền.
Sharru Nada, ông hoàng thương lái, đang ngồi oai vệ trên lưng con lạc đà dẫn đầu đoàn lữ hành trở về Babylon sau một chuyến buôn dài ngày. Bởi vì đa số họ không biết cách làm giàu, thậm chí khi vàng đến tay, họ cũng không biết cách giữ gìn nó. - Câu chuyện kể về sự khôn ngoan của ông Arkad đem lại cho các anh suy nghĩ gì? Ai trong số các anh có thể bước tới trước mặt hai đấng sinh thành để thuật lại cách sử dụng số tiền kiếm được của mình nào?
Bởi vì, Nebatur là một thương lái khôn ngoan và tôi rất tin tưởng vào khả năng tính toán thông minh, lanh lợi của anh ta. - Ông ta được cho là người giàu nhất ở thành Babylon đấy! – Bansir buột miệng. Nếu cháu muốn đến Nippur thay ta làcông việc đó, thì ta sẽ xem cháu như là một đối tác làm ăn và sẽ chia cho cháu một phần tài sản của ta sau này.
Chồng tôi đồng ý cưới tôi chỉ vì món hồi môn đó, chứ không hề yêu thương gì tôi. Vì vậy, nếu trong khi anh tới Smyrna mà bị bọn cướp lấy mất số vàng, hay lúc anh quay về bị bọn chúng phỗng tay trên những số hàng hóa ấy, thì anh sẽ lấy gì để trả nợ cho tôi? Nếu anh không có tiền để hoàn trả, có phải tôi đã mất hoàn toàn số tiền đó rồi không?" Tôi thu hết sức lực và hét lên thật to để thể hiện lòng quyết tâm sắt đá của mình.
Đó chính là một cuộc sống đáng sống - một cuộc sống mà cháu hằng mong ước. Còn nếu chọn điều đúng mà chúng ta lại có khuy hướng do dự, lưỡng lự và phân vân suy tính thì chỉ khiến dịp may trôi qua mất. Tôi có thể khẳng định rằng, cơ hội may mắn dành cho mọi người là như nhau, nhưng chỉ một số người là nắm bắt được vận may và trở nên thành công.