Fim Cap 4

Em xxx có giỏi hơn chị gái của em không

  • #1
  • #2
  • #3
  • Mà dù có biện chứng ảo giác nhiều khi thật hơn thật thì bạn vẫn tin vào tính chân thật của đời sống. Tôi ngã vào vũng nước ướt hết quần. Mọi người bắt đầu thấy cần xích lại gần nhau và biết tận hưởng cuộc sống.

    Rồi đồng chí công an sẽ hỏi: Anh sở hữu chiếc xe được mấy năm rồi?. Lật ngửa cây đèn lên thì thấy các chân tròn nhỏ ấy đều rỗng bên trong, tại nơi sâu thẳm là những cái đầu ốc vít. Nhưng mà sau đó thì sao? Có mèo lại hoàn mèo? Bạn thích được đi một mình lúc này, giá có cái máy ảnh và giá biết chụp lúc đêm thì tốt.

    Chỉ có tiếng còi xe ngoài đường dội vào, và nước mắt nước mũi chảy. Cái mà tôi nghĩ chỉ là một nền tảng cơ bản mà một thế hệ mới cần có. Người mẹ không nhớ nhiều về những cơn thịnh nộ khi đi họp phụ huynh về, đứa con chỉ được học sinh tiên tiến hay nó được học sinh giỏi nhưng vẫn có lần nói chuyện trong lớp hoặc có môn chưa đạt yêu cầu.

    Tốt hơn là nên nhập vai. Nói đây là cuộc chiến thì to tát quá. Mà không nhớ thì cứ nói thật ra.

    Cái đêm mà khi phóng xe trên con đường cao tốc đến nhà máy, tôi cảm thấy mình đã ngồi trên một chuyến xe du lịch và đi qua từ lúc hình như nó còn chưa mở. Sáng nay, vừa ăn mỳ bạn vừa xoa xoa cái ngực ran rát. Bình thản và mệt mỏi.

    Và trong những lúc tìm đến cái mới, thứ mặc cảm (và có thể cả sự e sợ) của kẻ cô độc luôn xuất hiện khi có sự đụng chạm với những chuẩn mực cũ của những người hắn tôn trọng (hoặc thấp cổ bé họng hơn). Thơ vốn là một công việc cô độc với lại ngoài một số lời tán tụng ra thì ai lo phận nấy. Tại sao đến giờ vẫn còn quá nhiều cái ác trong khi hoàn toàn có phương pháp để hạn chế và hóa giải nó? Một cách trả lời khó có thể phủ nhận: Từ trước đến giờ, con người nói chung, chịu một nền giáo dục quá tồi tệ.

    Nhưng họ chắc vẫn có cảm giác thất lạc những khao khát của mình. Và bản thân những người cùng tầng lớp làm khổ nhau. Đó là trạng thái mà cô nàng Buồn Ngủ ưa thích để nhảy vào đè nghiến ra.

    Và bạn sẽ bắt đầu thống kê các cơn đau để thanh minh cho sự yếu ớt thần kinh ấy. Nhưng giấc mơ không phải lúc nào cũng tử tế, ngây thơ. Nhưng với những gì tôi đã viết và tôi đã công bố, tôi sẽ không quá bận tâm về chuyện đó.

    Tác phong công nghiệp + Khả năng chia sẻ + Hiệu quả. Lại buồn, lại khổ nhiều hơn cần thiết. Tiếng tít tít vẫn va đập vào não bộ cũng tiếng còi xe triền miên.

    Cái này tùy cậu hiểu hoặc không hiểu hoặc coi là chơi hoặc không chơi: Mai sau không biết thế nào, nhưng đây là cảm giác sợ phí, sợ mất của một người 21 tuổi chỉ sở hữu thơ và tay trắng. Món nợ đời lớn nhất của đời người là tình cảm.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap