Đôi lúc là lạ một cách ngộ nghĩnh và khó hiểu. Nhưng thực tế đã biến tôi thành một con chim nao núng trước cành cây cong. Nhưng sau nhiều lần phân vân, khổ sở trước những sợi dây hiếu thuận, những miếng đòn tâm lí, lần này tôi cho mình thản.
Cả nhà mong bác bỏ, cũng vì sức khoẻ của bác. Suốt trận, bạn ngồi im trong sự cuồng nhiệt của cả vạn cổ động viên xung quanh. Liên miên liên miên đục vào óc.
Tiếng còi xe ngoài đường vẫn ngân đều. Tôi đã từ lâu không kỳ vọng vào một xã hội có nhiều con người cực kỳ tử tế, xả thân về người khác, giảm thiểu nhu cầu của mình. Thế đã đầy áp lực và đầy niềm mặc cảm phản bội, vô ơn rồi.
Mạch sáng tạo và khao khát đến với nó không chảy rần rật trong hắn. Còn lại, nó mới là hư vô. Rồi ông lại bảo: Thôi.
Nếu không tự giải thoát cho nhau được, tốt hơn hết là nên ra đi. Một mặt vừa thấy lạnh nhạt dần, một mặt vừa đau khổ vì cảm giác chỉ một đứa con bất hiếu mới lạnh nhạt với cha mẹ. Có điều, khi trực tiếp đối diện với những sự thật phũ phàng đã lường trước, dù chỉ nhỏ nhoi như sự thực này, trái tim tôi luôn bị tổn thương.
Bạn cần làm việc, cần vận động. Mẹ: Hay con có gì không vừa lòng với hai bác? Tôi: Im lặng? Mẹ: Con học bài có vào không? Để mẹ nói với hai bác không bắt con học nhiều. Nên chỉ có thể chống trả yếu ớt rồi ngoan ngoãn chui vào cái khuôn hẹp của họ.
Bác vừa thoăn thoắt gói vừa bảo Thấy số bác khổ không. Một hôm, nhà ấy bị ăn trộm. Kiểu chơi chữ ai chả biết này đôi lúc tự nhiên đến thì dùng thôi, chưa bao giờ thử bẻ đôi từ nhân loại, bẻ ra thấy cũng hay.
Bạn lại chán ghét cái sự ngồi. Những ngón tay cầm bút nhơ nhớ bàn phím. Với khả năng lí luận của bạn, bạn hoàn toàn có thể bác bỏ cảm giác tự ti và đầy mặc cảm ấy.
Tôi biết cảm giác này làm cho câu chữ hoài nghi hơn. Nó dẫn đến những hành động đầy cảm tính khi cần lí tính và ngược lại. Vì bạn có là thiên tài (thơ) hay không, với họ, không quan trọng.
Bị người lạ cười vì sự ngơ ngác khi anh tin là mình tương đối thông minh và biết thích ứng, cũng bứt rứt lắm chứ. Nếu bạn là một nhà phát minh, làm ơn chế tạo một thứ gì đó rẻ tiền có thể bịt tai tránh những âm thanh cơ bản mà tôi đã nêu. Nhà văn trang trí bốn bức tường bằng những dải lụa và giấy dán dịu màu.